Posted in Tiểu Tam là cái khóc bao

Chương 41: Hai người có suy nghĩ cân nhắc qua tủ quần áo (H)

Thẩm Hân sáng sớm dậy liền có tinh thần, không cần thuốc ngủ mà chất lượng giấc ngủ lại tốt hơn nhiều, bữa sáng cũng chưa ăn liền nhấn La Tĩnh lên tủ quần áo làm loạn.

La Tĩnh không chịu lên giường? Không vấn đề, Đứng chẳng phải xong việc.

Có chút vội vàng xao động đem La Tĩnh  đẩy lên cửa tủ quần áo, phát ra tiếng “bang”, Thẩm Hân chui vào ngực La Tĩnh mà ăn đến say mê, bộ dáng này ngay cả La Tĩnh đều cảm thấy muốn cười, làm sao êm đẹp đột nhiên biến thành sắc quỷ?

Đồ lót đã sớm bị cởi ra, Thẩm Hân tiện tay đem bộ đồ lót viền ren màu hồng mà chính tay cô mua sang một bên, đầu lưỡi đè ép liếm láp đầu vú nhuyễn nhuyễn, cho đến khi hạt đậu nhỏ cứng rắn trên đầu lưỡi cô, La Tĩnh hừ nhẹ ôm lấy đầu của cô, Thẩm Hân khẽ nhếch mở miệng hút bầu ngực sữa đầy đặn, cảm giác như đậu hũ để hàm răng người ngứa ngáy.

La Tĩnh nghĩ đến Thẩm Hân mỗi lần hưng phấn đều đem nàng choáng đến hô  hô, cũng không biết một hồi còn đứng không nổi, liền đề nghị “ Vẫn là đi phòng khách…Ừm!” Nàng còn đang cố nói chuyện, quần lót lại bị Thẩm Hân kéo xuống.

“Chờ không nổi” Thẩm Hân mới không nguyện ý tốn thời gian đi đến phòng khách, lôi kéo quần lót còn treo trên đầu gối La Tĩnh “ Nhấc chân”

La Tĩnh chỉ có thể đỡ vai Thẩm Hân để nhấc chân luân phiên, để cô đem mảnh quần áo cuối cùng ném sang một bên, sau đó Thẩm Hân liền ngồi xổm xuống, ngửa đầu chen giữa hai chân La Tĩnh, đầu lưỡi trượt  vào càn quét cánh hoa.

“Ừm hô…” La Tĩnh thở dài một cái, thân thể sớm quen đầu lưỡi Thẩm Hân, mới vừa rồi còn có ý đồ hơi dãy dụa, đầu lưỡi trơn trượt tiến đến liền bị thuần phục trong nháy mắt, thân thể dựa vào cửa quần áo sau lưng, hai chân mở ra tuỳ ý Thẩm Hân  giữa hai chân nàng hút ra tiếng nước.

“Ừm ân a…” Đã sớm bị thăm dò chỗ nào thoải mái nhất, La Tĩnh ngâm khẽ mềm mại không chịu nổi, đầu lưỡi Thẩm Hân  lướt  qua hoa huyệt không ngừng chảy mật, luôn cảm thấy có chút không đủ.

Cô kéo chân  La Tĩnh đặt lên vai mình, dạng này thuận tiện cho cô xâm nhập dễ dàng hơn, chỉ là La Tĩnh kinh hô một tiếng, một chân có chút khó đứng vững, gót chân trắng nõn dán ở xương vai sau lưng Thẩm Hân, mà không dám dẫm mạnh, chỉ có thể đem trọng lượng ép về tủ quần áo sau lưng.

Thẩm Hân  thăm dò vào trong mật huyệt trơn ướt chặt chẽ, đầu lưỡi câu móc liếm láp đến bỏng miệng, cảm giác được nội huyệt cũng kích động không ngừng run, Thẩm Hân biết được  cửa huyệt La Tĩnh mẫn cảm, liền đảo quanh cái lưỡi khi dễ cửa huyệt non nớt, quả nhiên vách trong run rẩy dồn dập.

“A…Ân a nơi đó… Hô a!” thân thể La Tĩnh run rẩy thoải mái tê cả da đầu, chèo chống thân thể mà cái chân kia có chút uốn lượn, bất ổn giống như nhanh té xuống đất, cao trào cũng chỉ có thể dựa vào Thẩm Hân mới đứng vững.

“Ổn không…” La Tĩnh thở hồng học lấy lại tinh thần, Thẩm Hân còn ngồi xổm trước người nàng, lưu luyến liếm láp khe hở đẫm mật, hút lấy hạt ngọc cánh hoa vào trong miệng, nhấm nháp một hồi mới thả ra.

La Tĩnh  trên người trải qua cao trào trở nên lười biếng dâm mỹ, biếng nhác thở dài “ Thẩm tổng, có thể buông chân em ra không?”

Đều đứng lên vì sao còn muốn nâng chân của nàng lên, vừa cao trào qua đi có cảm giác đung đung đưa đưa, dù có hai chân lúc nào cũng cảm giác sẽ té ngã.

“Thời gian vẫn còn, một lần nữa đi” Thẩm Hân ăn đến miệng hồng hồng, đoán chừng đợi một chút không ăn nổi điểm tâm, cúi đầu hôn La Tĩnh, đem hương vị trong miệng truyền qua cho nàng, một tay nâng đùi nở nang của La Tĩnh, tay kia sờ qua lưu luyến vuốt chỗ ướt át kia.

Bên trong miệng La Tĩnh đều là hương vị của La Tĩnh, cái này khiến nàng bất mãn hừ hừ, đáng tiếc kháng nghị vô hiệu, còn có chỗ vừa cao trào vẫn dư vị, mỗi lần bị sờ lên liền có khoái cảm mãnh liệt, nàng xô đẩy Thẩm Hân, thật vất vả mới tranh thủ cơ hội  nói chuyện “ Em đứng không vững…”

“Chị vịn em” Thẩm Hân rất ưa thích dáng vẻ mềm mại này của La Tĩnh, ôm lấy một chân nàng liền hướng nàng ép vào, may mà thân thể La Tĩnh kiềm diễm, không thì khó mà thực hiện tư thế, hai chân nàng càng mở ra, ba ngón tay Thẩm Hân liền trượt vào mật huyệt, cực kỳ hưởng thụ giờ khắc này La Tĩnh nắm chặt nàng không ca1hc nào chống cự, bên trong hoa huyệt bất nhất tích cực đáp lại.

“Ừm a! A…” La Tĩnh không có cách nào chỉ có thể mặc  Thẩm Hân làm loạn, trên mặt lộ ra không cam lòng, không muốn biểu lộ, nơi đó ẩm ướt đến phát ra âm thanh cô tư,  ngón tay Thẩm Hân không nhanh không chậm lục lọi vách trong, cảm giác trơn nhẵn chảy xuống lòng bàn tay một mảnh ấm áp.

Ngón tay ở trong hoa huyệt càng thêm thông thuận, Thẩm Hân hôn lấy cái trán cùng mặt bên La Tĩnh, ngón tay nhẹ chuyển phát ra tiếng vang “ Em nghe xem, cái miệng này ăn ngon ghê, nước bọt chảy khắp nơi, khiến tay chị ướt đẫm”

La Tĩnh bị cô mê sảng nói năng lung tung mà mặt mũi tràn đầy ửng hồng, càng co lại về sau, Thẩm Hân càng được một tấc lại lấn một thước, ép chặt tới gần, ngón tay từ đi vào biến thành rút ra lại đút vào, mỗi một lần đến khiến La Tĩnh vặn eo lắc mông không thể tự kiềm chế, Thẩm Hân đèn ép nàng, trọng lượng hai người cơ hô đều ép trên cửa tủ quần áo, thỉnh thoảng có tiếng rên rỉ bị Thẩm Hân nuốt gọn, ngọt ngào làm cô muốn dừng mà không được.

“A,  a Ân….ra….chậm một chút Thẩm.. Thẩm tổng!” La Tĩnh mê man la lên với Thẩm Hân, vừa kháng cự vừa vùng vẫy cơ thể, nếu không phải Thẩm Hân vẫn luôn ấn nàng ở trên cửa tủ, thì hai chân nàng đã sớm mềm té xuống đất.

Thẩm Hân nghe thanh âm La Tĩnh mềm nhu đột nhiên cất cao, cho dù không có bị kích thích trực tiếp cũng đủ khiến cô hưng phấn không thôi, toàn thân khô nóng, chưa hề  cảm thấy để người yêu đơn giản cao trào liền có thể khiến người ta thỏa mãn, làm sao còn chậm chạp được nữa, ngược lại tốc độ trên tay càng lúc càng nhanh, nhất định phải khiến La Tĩnh la to mất khống chế.

“Ừm ừm! Ân a…A không, không được…A!” La Tĩnh ở trong tay Thẩm Hân tựa như cá ra khỏi nước, run rẩy trần trụi, mồ hôi ẩm ướt không ngừng cầu xin buông tha, nhưng cái chân chèo chống thân thể dần chìm xuống, ngược lại càng đem ngón tay nuốt sâu hơn vào trong hoa tâm “Ừm a! A!”

La Tĩnh chỉ có thể  hai tay ôm lấy Thẩm Hân, đem thân thể treo trên người cô, sau đó run rẩy đến cực hạn, dưới bụng là một dòng nước nóng không khống chế tụ tập vào mật huyệt bị kích thích quá độ, nàng ở trong ngực Thẩm Hân mà triều phun, trên mặt đất ẩm ướt một mảnh, từng cổ từng cổ dịch nóng óng ánh đứt quãng phun ra.

“A a, ừm ! Ân a…” hoa huyệt  mẫn cảm bị ép triều phun càng thêm dị ứng, ngay cả nước chảy qua cũng mang đến khoái cảm, mỗi cỗ thuỷ triều văng tung toé đều khiến toàn thân nàng co rút, Thẩm Hân chen ở trên người nàng, cảm thụ được La Tĩnh tình mê ý loạn mất khống chế, ngón tay còn không nguyện ý rút ra mà tham lam dư ôn ở bên trong…

Rắc rắc….

Cửa tủ quần áo sau lưng phát ra thanh  âm kỳ quái, La Tĩnh trong thoáng chốc căn bản không kịp phản ứng, ngược lại Thẩm Hân lại nhanh nhạy hơn,  hai tay cấp tốc nắm lấy eo cùng cái ót của La Tĩnh, tiếp theo âm thanh kỳ quái là tiếng vỡ vụn, cánh cửa vượt qua mức chịu đựng của nó. Bản lề kim loại bị bung ra ngã về phía trong tủ.

Hai người cùng nằm trên cửa tủ, còn may La Tĩnh được Thẩm Hân bảo vệ không bị thương tích gì, chỉ là khuôn mặt nhỏ nhắn thất kinh để người muốn cười, Thẩm Hân thì cười không nổi,  lúc ngã vào trong tủ có chụp một nắm quần áo treo, không bị thương, nhưng tóc bị rối thành một cục.

“Cánh cửa tủ đồ dỏm…” tóc xoăn của Thẩm Hân bị vướng vào giá quần áo, lập tức mặt đều đen, trút giận mắng một câu

La Tĩnh nằm ở dưới người nàng, ánh mắt có chút giật mình, nhưng cũng chầm chậm kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra, chớp chớp mắt phát hiện mình chưa từng ở góc độ này mà nhìn ngắm tủ quần áo, ngơ ngác nói “  Em cảm thấy vấn đề không phải ở cánh cửa…”

Leave a comment