Posted in Đích Mẫu Thiên Tuế

Chương 11: giết người cho tới bây giờ đều là hạ sách, tru tâm mới tốt hơn

“Khởi bẩm bệ hạ, hoàng lục nữ cầu kiến”

“Nhanh truyền”

Nghe thấy Mai Yểu Ngọc tới gặp, nữ đế mặt mày hớn hở. Chợt nhìn đúng là bộ dáng từ mẫu, hoàng hậu nhìn ở trong mắt không thấy được sự bỉ ổi hay cảm tưởng gì.

“Nhi thần khấu kiến mẫu hoàng vạn tuế, mẫu hậu vạn tuế”

“Mau mau bình thân, đến ngồi bên cạnh trẫm”

“Tạ vạn tuế”

Thập vệ kim giáp hộ vệ thành hình quạt sau lưng nữ đế, bên trái nữ đế là hoàng hậu ngồi, vị trí của nàng tương đương là bên phải, bởi vậy nàng mới từ bên kia đi lên trước. Vị trí bên phải kim giáp vệ chính là vệ thập, Mai Yểu Ngọc đi ngang qua vệ thập đột nhiên mắt cá chân tê rần, thân thể nhào về phía trước, nàng phản ứng cấp tốc vội vàng ổn định thân thể, nhưng sớm bị một cánh tay hữu lực khác đỡ lấy, một tay còn lại thì dùng sức nhấn ở trên gáy nàng một cái.

Biến cố bất quá chớp mắt, đợi nàng đứng thẳng thân thể nhìn về phía vệ thập thân thể thẳng tắp sừng sững bất động, ngoài mặt nạ hung thú cùng con mắt thì không có chút nào gợn sóng. Tựa như hết thảy đều là ảo giác của nàng, bất quá phía sau cổ hoàn toàn chính xác…

Nàng hơi gật đầu, thoải mái nói “ Đa tạ”. Sau đó cũng không tiếp tục dừng, mà đi về phía trước.

Nữ đế nhìn vệ thập thật sâu, sau đó thu hồi ánh mắt ân cần nói “ Yểu Ngọc sao thế ? Có bị thương không?”

Mai Yểu Ngọc cười lắc đầu “ Đa tạ mẫu hoàng quan tâm, nhi thần vô sự”

“Ngươi…ngươi nói chuyện nghe thế nào vậy ?”

Ngắn gọn không nghe nói gì, nói nhiều vẫn có thể nghe được mồm miệng của nàng có chút không rõ.

Mai Yểu Ngọc sắc mặt như thường nói: “ Gần đây ăn nhiều thức ăn mặn, có lẽ phát nóng”

Nữ đế gật đầu chấm dứt đàm thoại, phân phó cho Thạch Hàn mang chút thuốc giải nóng về Tễ Nguyệt điện, sau đó hỏi thăm vài lời về Lăng Phi, lời nói xa gần để nữ đế quên khuyên hoàng hậu dùng bữa.

Nhàn thoại mấy vòng nữ đế lại nhìn triều phục của nàng một chút hỏi: “ Hôm nay con đi tảo triều sao?”

“Dạ, nhi thần không dám lười biếng”

Nữ đế hớp một ngụm trà xanh, giống như thuận miệng nói: “ Gần đây không có chuyện quan trọng để nghị bàn, con cũng không cần ngày nào cũng ở trong điện mà chờ đợi khô cứng”

Mai Yểu Ngọc nghe, nụ cười trên môi thoáng chốc cứng lên một chút, rất nhanh khôi phục bình thường nói: “ Mẫu hoàng từ tâm, nhi thần ghi khắc”

Nếu là hoàng tử hoàng nữ tự nhiên không cần ngày ngày đi lên triều, nhưng hôm nay là ngày thứ hai ban chỉ, dù còn chưa lập đại điển nhưng nàng cũng là thái tử chính thức. Nữ đế lại nói như thế, ý tứ giống như việc này còn chưa xác định là không thể nghi ngờ.

“Bất quá hôm nay con vẫn là muốn đi, ấu đệ trẫm tự phong về kinh, trẫm liền không có ý định để hắn trở về, liền lưu hắn lại làm thân vương phụ chính. Bây giờ hoàng tử hoàng nữ ngoại trừ hoàng trưởng tử của trẫm chính là con tôn quý nhất, ở trên triều chính nghênh đón thân vương cũng coi là cho hắn mặt mũi”

Đâu chỉ Mai Yểu Ngọc, hoàng hậu cùng Thạch Hàn nghe tới đều kinh hãi. Thái tử sắc lập, không chỉ có nhắc lại hoàng trưởng tử còn an bài một thân vương trẻ tuổi phụ chính, nữ đế đến cùng ý muốn như thế nào?

Mai Yểu Ngọc trong lòng kinh đào hải lăng, nhưng trên mặt không biểu hiện. Nàng thông minh gật đầu nói phải, còn ôn hòa cười nói “ Cửu hoàng thúc chính là ngàn dặm mới tìm được một càn nguyên quân, có hắn tương trợ mẫu hoàng càng như hổ thêm cánh” nàng còn nói: “ Huynh trưởng tuy trung dung, nhưng cũng là nhân vật phong vân quát tháo, Yểu Ngọc cũng mười phần ngưỡng mộ huynh trưởng”

Hai chữ “Trung dung” nhấn mạnh một chút, chọc cho nữ đế cười nhưng không cười, nhìn xéo nàng một cái, nàng nói: “ Con đi trước, thay mặt trẫm đi vào Kim Loan điện” hoàng đế đi phía sau, bách quan theo thứ tự đi vào điện. Thay mặt hoàng đế nhập điện liền có thể ở dưới tình huống hoàng đế, để bách quan đi vào trước.

Đây chính là vinh quang tôn quý cực lớn, chỉ bất quá lúc này giống như đang trấn an nàng mà thôi.

Mai Yểu Ngọc trong lồng ngực thùng thùng vang lên, có thể bày tỏ mà mặt duy trì thanh sắc bất động. Một lời nói phát ra, chân tay nàng lạnh toát, lễ bái nữ đế xong liền muốn rời khỏi Nguyệt Hoa cung.

Sau khi nàng rời đi, nữ đế mềm thanh nói với hoàng hậu: “ Trẫm cảm thấy một Phổ Thân Vương chưa đủ, Giang công thủ ở bên ngoài nhiều năm, Dương hầu gia sống chung cũng không quá thích ứng nhỉ? Trẫm muốn bọn hắn đều về kinh, cũng có thể cùng hoàng hậu gặp nhau thường xuyên. Hoàng hậu nghĩ thế nào?”

Hoàng hậu giật mình trọn vẹn ba giây, mới đứng lên lễ bái nữ đế, tạ ơn nói: “ Thần thiếp cảm tạ hoàng ân sâu đậm!”

Nữ đế cười đứng dậy, sau đó còn nói đến để nàng tu bổ gia sách cùng thánh chí đi cùng lúc.

Một phen không có nhiều thời gian trì hoãn, đúng lúc Tước Sam làm xong hầu hạ bên cạnh hoàng hậu, hoàng hậu mượn ống tay áo che lắp cùng Tước Sam nói khẽ vài câu, sau đó Tước Sam không biết liền đi đâu mất.

Mai Yểu Ngọc ra khỏi Nguyệt Hoa Cung mới đột nhiên nghĩ mà sợ…nàng không mang theo cung nhân! Nàng ảo não mình sơ ý chủ quan, vậy mà đơn độc đi bái kiến mà bên cạnh không có người đi theo, nếu có người nghĩ lại…

Đi đến chổ rẽ, nàng từ trong cổ áo lấy ra một túi thuốc nhỏ, Mai Yểu Ngọc nhận biết thứ này…là túi thuốc hơi mà kim giáp thập vệ dùng để áp chế tin dẫn, kim giáp thập vệ năng lực siêu quần bằng tự thân có thể thư thả tự nhiên, túi thuốc chính là chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào.

Lúc ấy Mai Yểu Ngọc hoàn toàn chính xác mắt cá chân tê rần muốn ngã sấp, thập vệ mượn hành động đỡ nàng nhanh tay nhét vào cổ áo nàng một vật, lúc ấy nàng cũng cảm thấy nhưng vẫn bất động nhan sắc, giả bộ vô sự.

Hồi tưởng những lời nữ đế nói, nếu lúc ấy không có túi thuốc dù trên mặt mình bình thản, bằng lực ý chí hiện tại của nàng khống chế không tốt tin dẫn, nữ đế ở khoảng cách gần sẽ phát hiện ra mánh khóe.

Thật nguy hiểm.

Nhan Lâm hiểu chuyện, đã sớm dự sẵn bộ liễn chờ Mai Yểu Ngọc, Mai Yểu Ngọc đang muốn xuất phát, Tước Sam hùng hùng hổ hổ đến, nàng nhanh chóng bái lễ chào Mai Yểu Ngọc, đi ngang qua bờ môi không động cắn răng, thanh âm vừa vội lại nhỏ nói:

“Bạch Tần chính là nghĩa tỷ của Phổ Thân Vương, bệ hạ cố ý kích điện hạ, điện hạ không cần thiết hồ đồ!”

Nhìn Tước Sam vội vàng bước tới, Mai Yểu Ngọc có chút buồn cười, vẻ lo lắng tâm tình cũng thư giãn một chút. Tước Sam hôm nay không ít mệt nhọc.

Thì ra là thế, Bạch Tần đêm nháo cung đình không người đi quản tất nhiên chuyện này sẽ truyền ra khỏi cung, nàng náo là bởi vì bất mãn với thái tử. Phổ Thân Vương vào triều phụ chính đại biểu ý của thiên gia, như vậy liền sẽ để cho người nghĩ Bạch Tần “náo” không phải lòng dạ nàng nhỏ mọn, có lẽ là thất đức thái tử chính thức.

Mẫu hoàng a mẫu hoàng, ngày đều ở cuối thu còn hạ loạn nước cờ này làm cái gì?

oOo

Mai Yểu Ngọc trên đường đến cung, còn phải trang điểm một chút, nàng ở góc giường phủ một lớp phấn, vẽ lông mày, họa mắt, trên môi tô một ít son đỏ. Đối với hoàng trưởng tử cùng Phổ Thân vương mà nói nàng có quá trẻ con, hôm nay đứng ở triều đình, cần muốn chút bề ngoài để tăng khí chất.

Trước điện kim loan, văn võ bá quan đứng sang hai bên cúi đầu, Mai Yểu Ngọc bởi vì thay thiên tử vào điện đi ở đường giữa, nàng thẳng lưng, bộ pháp trầm ổn, nhìn không chớp mắt, quả nhiên là uy nghĩ hoàng nữ.

Thái giám hát lễ, bách quan khom người hành lễ. Đi vào chính điện phía dưới ghế rồng, nàng quỳ lạy long ỷ sau đó xoay người đối mặt quần thần, nhận lấy lễ bái của quần thần.

Đuôi lông mày khẽ nhếch, môi đỏ nhếch cười.

“Các khanh giảm bớt lễ tiết”

Đợi nữ đế nhập lên điện triều, Mai Yểu Ngọc tuyệt không cản nhận được nguy cơ quá lớn, bởi vì nàng nhạy cảm phát hiện binh bộ thượng thư dù không có minh xác phụ đảng, bất quá mười phần mịt mờ giúp Mai Yểu Ngọc nói không ít lời. Lại câu câu đều có lý, người bên ngoài đều cho rằng hắn là theo lý mà nói, nhưng Mai Yểu Ngọc vẫn cảm nhận được một tia thiên vị đối với mình

Tan triều về sau, binh bộ thượng thư đứng dưới hiện chưa vội vã đi, cùng đồng liêu nói gì đó, chỉ là ánh mắt hắn rất có ý vị nhìn Mai Yểu Ngọc một chút, Mai Yểu Ngọc vốn định tiến đến, Trình thượng thư lại bái biệt đồng liêu xuất cung

Nhìn hắn tránh hiềm nghi, Mai Yểu Ngọc trong lòng càng thêm xác nhận người này hôm nay nhất định tư tâm hướng về mình, nàng âm thầm lắc đầu cười cười, Trình thượng thư….Trình Hòa….giỏi cho Trình Hòa, xem ra tỷ thật đúng là đem mẫu phi nắm ở trong tay.

Ra Kim Loan điện, Mai Yểu Ngọc đi tìm Lăng phi nói chuyện hôm nay, Lăng Phi nhìn nàng hồi lâu mới đáp: “ Con cùng bản cung nói thật, con có phải hay không dự định trả thù hoàng hậu? Nếu như trả thù con thì nên làm thế nào?”

Mai Yểu Ngọc rủ mắt xuống, đầu lưỡi đảo qua môi dưới , thở một hơi thật sâu rồi đáp: “ Nhi thần hoàn toàn chính xác…có lòng trả thù”

“Con định làm như thế nào?”

Nàng chớp mắt tần suất rất nhanh, giống như hồ điệp rơi vào trong nước. Nàng không dám nhìn thẳng vào mẫu phi, nói: “ Việc này bàn lại, nhi thần hôm nay hoang mang không phải vì việc này”

Lăng Phi thở dài nói: “ Đừng làm quá gấp, lỡ tổn thương tính mệnh, con cần phải thông thấu công tư phân minh, thiệt giả trên dưới”

“Dạ, nhi thần ghi nhớ”

Lăng Phi thấy nàng như thế không cần phải nhiều lời việc này nữa, nói đến chuyện Mai Yểu Ngọc hoang mang hôm nay.

“Con trẻ tuổi nóng tính bỗng nhiên đắc thế, làm việc quá cường ngạnh. Vừa mới đầu bệ hạ tha thứ vì trước con chịu ủy khuất, sau này khẳng định hiển hiển uy phong. Nhưng con gần đây danh tiếng quá lớn, vượt trên nhiều huynh đệ tỷ muội, khó trách bệ hạ không vui”

“Tức là thái tử không vượt trên bọn hắn, thì làm sao đứng vững ?”

Lăng Phi trừng nàng, trách mắng “ Cẩn ngôn!”

Mai Yểu Ngọc mím môi không nói lời nào.

“Kỳ thật cũng trách bản cung, không nên hành động quá lớn, khả năng gây sự nghi ngờ cho bệ hạ. Bất quá con cũng đừng quá lo lắng, bệ hạ bây giờ chèn ép đề điểm con, con liền hảo hảo chịu đựng để không thể sinh lời oán giận. Về phần hoàng trưởng tử cùng Phổ Thân Vương, hẳn là thuật chế hành của bệ hạ, con tốt nhất chỉ lo thân mình, gầy đây quy củ một chút”

“Bạch Tần kia thì sao…?”

Lăng Phi trào phúng cười cười, cười lạnh một tiếng nói: “ con cho rằng bệ hạ khảo nghiệm sự nhẫn nại của con sao? Nữ đế vô tình, nàng muốn mượn tay của con diệt trừ nữ nhân kia”

“ Đối với nàng mà nói, vô luận là người yêu hay là con cái nàng đều chưa từng yêu qua, còn nhớ rõ ràng lúc trước bắt đầu bồi dưỡng thể lực của con chứ? Nàng giật dây ngầm đồng ý con diệt trừ hoàng tam nữ kia, đồng đạng cũng là cốt nhục của nàng”

“Yểu Ngọc, con ngàn vạn không thể trở thành người như nàng. Vô luận người khác nói con cùng nàng có bao nhiêu giống, bất quá con chỉ là hài nhi của ta hiểu chưa, con tuyệt sẽ không trở thành người như vậy”

….

Mai Yểu Ngọc đem túi thuốc kim giáp kia thiêu hủy, không có lưu lại nửa điểm dấu tích. Trong lòng còn tràn ngập từng tia hương vị bị bỏng kia, cửa sổ đều mở, có gió xuyên qua phòng, những hương vị kia cũng không lưu lại lâu.

Nham Lâm đứng ở bên ngoài , trong ngực đinh đương rung động, từng cái từng cái lấy ra đủ loại bình sứ. Gương mặt Nham Lâm có chút hồng, tới gần bên tai Mai Yểu Ngọc thấp giọng nói:

“Đây đều là đồ tốt giá mắc”

Mai Yểu Ngọc trừng nàng một cái, không cao hứng nói “ Bất quá là thuốc tẩm bổ, ngươi sao biểu hiện kỳ quái như thế?”

Nham Lâm đỏ mặt hé miệng, Mai Yểu Ngọc nhìn sắc trời bên ngoài đứng dậy phân phó nói: “ Tẩm điện ta đêm nay đốt đèn đến giờ Hợi, sau giờ Hợi liền tắt đèn. Tối nay không về”

Nguyệt Hoa cung trong đêm đẹp nhất, đầu đêm đến cuối đêm, ánh trăng trên cao vòng quanh cung điện chiếu sáng quang hoa. Thời điểm đêm nồng, vầng trăng che đậy sau đỉnh điện, giống như trong điện giấu mỹ nhân….Nguyệt Hoa cung.

Cửa sổ một trận vang động, sau đó là thanh âm rơi xuống đất.

Hoàng hậu biết được người đến là ai.

Tước Sam tự giác rời khỏi tẩm cung, phái cung nhân đi ra xa.

Mai Yểu Ngọc đưa tay cởi váy sam hoàng hậu, hoàng hậu cũng không nhăn nhó mà thoải mái cởi áo nằm xuống giường.

Hai người đều không nói chuyện.

Hai người bọn họ cũng phát giác bây giờ không ổn, giữa các nàng đến cùng phát sinh một chút khác biệt, tức không thể giống như lúc trước lạnh lùng đối với nhau ghi hận, càng không thể thân thiện tình nồng thổ lộ tâm tình.

Trước đó giao hoan cùng lẫn nhau an ủi phần lớn mang theo dâm dục hoặc là phóng túng lẩn tránh hiện thực, lạnh lùng về sau mới biết, hiện trạng để người không hiểu sao lại vô lực.

Mai Yểu Ngọc vẫn như cũ dùng rượu nóng xoa bàn tay, sau đó đổ dầu thuốc vì hoàng hậu xoa bóp sau lưng, nàng hỏi

“Hôm nay cảm thấy thế nào?”

“Cũng ổn”

“Ừm”

Hoàng hậu cũng phát giác Mai Yểu Ngọc cảm xúc trầm thấp, nhưng nàng cũng không nhiều lời. Mình vốn chính là nhẫn nhục chịu đựng, sự tình mới bắt đầu lúc mình còn ủy khuất không được khóc rống một trận, về sau nghĩ thoáng thông suốt liền cảm giác phụ thuộc Mai Yểu Ngọc cùng phụ thuộc nữ đế không có khác biệt gì quá lớn.

Muốn nói chổ khác biệt chính là, mình từng ức hiếp đứa con thứ mười năm nay, đối với thâm cung, đối với nữ đế bất mãn oán hận không sai biệt để cho đứa nhỏ này hoàn toàn gánh lấy, hiện tại nàng vì bản thân mà làm bộ dạng thư phục, quả là có chút vô sỉ.

Hoàng hậu một mặt hưởng thụ động tác nhu hòa của người sau lưng, một mặt nghĩ đến, bây giờ xem ra Mai Yểu Ngọc đối với mình sợ là một loại chấp niệm mà thôi, đã đạt được, nhục nhã qua, trong lòng thỏa mãn, lại quay đầu đến xem cũng nhàm chán. Từ trước đối với mình cử chỉ khiêm tốn, ánh mắt cho tới bây giờ đều là nhiệt liệt, nhiệt liệt hận hoặc là nhiệt liệt dục vọng. Càng về sau, đối mặt mình hoặc là mở miệng đùa giỡn hoặc là cử chỉ lỗ mãng, nhưng tối nay nàng đối với mình nhìn nhau không nói gì.

Cũng tốt, so với yêu hận dây dưa không ngớt, nàng nếu có thể buông xuống thì mình mừng rỡ nhẹ nhõm.

“Mẫu hậu” Mai Yểu Ngọc nhẹ giọng gọi nàng.

Giang Vân Phương từ từ nhắm mắt dùng xoang mũi hừ ra “ Ừm?”

“Ngài quan tâm ta sao? Cố ý gọi Tước Sam đến nhắc nhở ta”

“Không tính, chỉ sợ bản cung không đành để Bạch Tần chết trong tay ngươi”

Bàn tay người sau lưng dừng lại, bàn tay của nàng chậm rãi dời xuống chạm vào xương cùng vuốt ve hai lần tiếp theo hướng phía dưới, chạm vào mông thịt.

Giang Vân Phương phút chốc mở mắt nhíu mày, trong lòng nàng có một đoàn lửa giận. Mai Yểu Ngọc cảm xúc đã trầm thấp, nàng còn tự thân vốn là có chút ngạo khí, bị sờ như thế kém chút xù lông lên, quát lớn:

“Đừng nhúc nhích!”

Mai Yểu Ngọc không đi chọc giận nàng, thu tay sờ mông nàng lại, tiếp tục ấn eo nàng, nàng thấp giọng nói:

“Mẫu hậu liền cho rằng người kia sẽ chết sao? Giết người cho tới bây giờ đều là hạ sách, tru tâm mới tốt hơn”

Leave a comment