Posted in Đích Mẫu Thiên Tuế

Chương 10: Còn sống

Mai Yểu Ngọc miệng lưỡi tê dại, khóe môi tràn đầy nước bọt, cho hoàng hậu thanh lý cơ thể, rồi dùng chăn mềm bao lấy thân thể nàng, sau đó thò đầu nhìn ra ngoài gọi Tước Sam vào dọn dẹp giường

Tước Sam vừa dọn giường vừa khóc, nàng là nha hoàn thuộc của hồi môn, hiện tại đang dọn dẹp giường sau hoan ái giữa hoàng nữ cùng hoàng hậu của mình cũng là cô nương nhà mình

Nàng tuyệt sẽ không tiết lộ bí mật, trái lại nàng sẽ giúp đỡ giấu diếm. Mai Yểu Ngọc bắt được điểm này của nàng bởi vậy sai sử nàng rất đắc tâm ứng thủ.

“Đệm chăn không muốn trải quá mềm, eo mẫu hậu có tổn thương vạn nhất trong đêm xoay người đột ngột, giường quá mềm đối với eo nàng không tốt”

“Sách, cũng đừng quá cứng, cấn thân thể thì sao?”

“Ngươi nấu một ít nước ấm, ta thấy môi mẫu hậu bị khô. Vừa vặn ta cũng có chút khát”

“Đừng làm động tĩnh quá lớn, vạn nhất bị cung nhân khác phát hiện liền không tốt”

Toái toái niệm, đầu lưỡi sưng phát âm càng mơ hồ, còn thỉnh thoảng chảy nước miếng, nàng cầm khăn lau cũng phải không ngừng dặn dò Tước Sam.

Tước Sam “….” nương nương, là nô tỳ quá mức vô năng!

Thu thập xong hết thảy sắc trời cũng sáng, Tước Sam nhìn chằm chằm Mai Yểu Ngọc, dù không dám mở miệng đuổi người nhưng thái độ vẫn khó ở. Sau đó cũng không nhìn nàng, đem ngoại bào bẩn cởi sạch sẽ xong rồi hướng lên giường nằm, thanh âm nàng một đêm mỏi mệt trở nên khàn khàn, mồm miệng nói không rõ

“Quá mệt mỏi, ta đi không được. Ngủ một canh giờ liền tốt, đến lúc đó ngươi gọi ta”

Tước Sam muốn khóc, nàng cũng chịu đựng một đêm

Tước Sam lên dây cót tinh thần để trông coi, dự định qua một canh giờ liền đem vô lại hoàng nữ đuổi đi, không nghĩ tới tiểu công công Cư Lâm tìm tới. Nghe cung nữ vào báo Tước Sam, Tước Sam chột dạ không dám để cho Cư Lâm tiến vào Nguyệt Hoa Cung mà tự mình ra cửa nghênh đón, nàng bưng khuôn mặt tươi cười hỏi:

“Tiểu công công sao sớm như vậy liền tới rồi? Thế nhưng là có việc sao?”

Hiện tại là giờ mão, lúc đầu Mai Yểu Ngọc ngủ qua hai khắc liền nên tỉnh lại, mà tiểu công công ngự tiền này sao lại tới rồi?

Cư Lâm nói là cơ linh đúng ra là gian hoạt, từ Lăng Phi đắc thế liền đối với Nguyệt Hoa cung lãnh đạm, nhưng hôm nay hắn khom lưng cười còn biết gọi một tiếng Tước Sam cô cô

“Tước Sam cô cô, trong đêm bệ hạ phân phó sáng nay mang đồ ăn sáng đến Nguyệt Hoa cung, muốn nương nương ra bồi” hắn lại dùng bộ dáng lấy lòng nói “ Ai u đúng rồi, trong đêm bệ hạ phân phó quá muốn, nô sợ nhiễu cô cô ngủ bởi vậy giờ này mới tới, dù sao bệ hạ dùng bữa phải thật sớm chuẩn bị”

Hắn còn muốn giúp đỡ Lăng Phi, nhưng bệ hạ đột nhiên quan tâm hoàng hậu, hắn cũng không muốn đắc tội, bởi vậy cố ý không đến vào ban đêm mà đến vào buổi thật sáng, lại không thể chậm trễ thời gian chuẩn bị, cho nên lập tức đến thông báo, xem ra là nghĩ hai mặt lấy lòng.

Tước Sam chịu một đêm có chút tức giận, nàng ngoài cười nhưng trong lòng không cười cắn răng nói: “ Tiểu công công thật đúng là hảo tâm, Tước Sam lĩnh ý”

“Ai u, cô cô đây là…?”

“Bệ hạ dùng thiện thường hay là yến tiệc ? Có thể dùng trù ti của Nguyệt Hoa cung không?”

“Ý chỉ bệ hạ đại khái là yến tiệc, không quá sớm đã phân phó ngự thiện phòng, nương nương không cần vất vả chính là làm phiền cô cô hỗ trợ chủ trì đồ ăn”

“Biết rồi”

Nàng quay người liền tiến vào trong cũng, nói cái gì nương nương không cần vất vả hả? Chính là yến tiệc nhất định phải theo lễ mặc hoàng phục đội mũ phượng, lại nói tình trạng thân thể hiện giờ của nương nương không có khả năng gọi cung nữ khác hầu hạ mặc y phục, nàng vẫn là cung nữ chưởng sự muốn nhọc lòng dùng thử thức ăn, đau đầu muốn chết !

Vội vàng chạy trở về, nhìn thoáng qua cung nữ mình an bài hỏi “ Khê, không có ai đến gần tẩm cung nương nương chứ?”

“Cô cô yên tâm, ta trông coi nghiêm mật”

“Tốt, ngươi đi a”

Tiến vào cung đẩy hoàng nữ thấp giọng nói: “ Điện hạ đi mau, sáng nay bệ hạ tới Nguyệt Hoa cung dùng yến tiệc”

Mai Yểu Ngọc sau khi tỉnh hỏi thăm vài câu, biết được Tước Sam khó xử liền đề nghị nàng đi làm việc yến tiệc, mình giúp hoàng hậu mặc y phục, đến lúc đó đi không được, lớn không được trốn tránh ở chổ này. Tước Sam cự tuyệt không được, chỉ có thể đáp ứng. Huống hồ cứ như vậy nương nương còn có thể ngủ một lát.

“Này Tước Sam, hôm nay ta cũng phải lên triều, ngươi nhanh đi thông tri Nham Lâm một tiếng kêu nàng đem triều phục của ta tới. Ngươi phải tự mình đi, người khác sợ bị tiết lộ phong thanh”

Tước Sam lần nữa muốn khóc, thật khóc. Ở trong hoàng cung vừa chạy vừa khóc, còn muốn trốn tránh người bên cạnh mà khóc

Mai Yểu Ngọc đánh thức hoàng hậu tỉnh lại ôn nhu nói chuyện sáng nay, hoàng hậu mắt buồn ngủ mê ly gật đầu. Sau khi rửa mặt chính là mặc lễ trang phức tạp rườm rà. Mai Yểu Ngọc giúp nàng mặc một bộ, cuối cùng mặc xong che chắn những gì cần che chắn, nàng liền trốn sau bình phong, hoàng hậu gọi cung nữ vào chải tóc đội mũ phượng cho nàng.

Sau tấm bình phong chuẩn bị mặc triều phục mà Tước Sam vừa đi vừa về mang đến, nàng nhẹ chân nhẹ tay cho mình mặc tốt, mặc dù có chút nhăn nhưng bất quá tỳ vết không lớn.

Chờ dung nhan hoàng hậu rốt cuộc chuẩn bị kỹ càng, lúc này đã là giờ thìn. Hoàng hậu nhìn thật sâu bình phong một chút, liền cùng cung nữ, đỡ cửa cung chờ đợi tiếp giá.

Tước Sam chủ trì đội cung nhân mang thức ăn từ thiền điện vào, rất nhiều món ăn nóng cần phải giữ ấm từ ngự thiện phòng mang tới đây, rau trộn không cần nói đã được chuẩn bị kỹ càng ở thiền điện, người phụ trách không thể để bất kỳ ai đến gần hay đóng mở món ăn

Bất quá nửa khắc nữ đế loan giá hạo đãng mà đến, thái giám nhấc mở màn kiệu, cung nhân nâng cao quạt lớn, phía trước là cung nhân mở đường, hai bên là quân hộ giá. Nhìn thấy trận thế như vậy trái lại khiến Giang Vân Phương thở dài một hơi. Từ thuở thiếu thời, nàng từng nghĩ tới nữ đế mặc y phục hàng ngày mà tới, không có quá nhiều lễ nghi phiền phức, không có trùng trùng điệp điệp nghi trượng, chỉ có thiếp thân cung nhân đi theo, hai người làm bạn

Không biết bao lâu nàng đã không còn có suy nghĩ này, không còn hi vọng xa vời. Thấy nữ tử này dùng thân phận đế quân đi vào Nguyệt Hoa cung, ngược lại so với lấy thân phận tình lữ mà đến để nàng nhẹ nhõm hơn nhiều.

“Thần thiếp bái kiến ngô hoàng vạn tuế, nguyện ngô hoàng vạn tuế, thánh thể an khang”

Cung nhân Nguyệt Hoa cung quỳ lạy một chổ.

Nữ đế vỗ vỗ đầu vai nàng, mà phía sau lại dùng thanh âm hư nhược nhu hòa nói:

“Hoàng hậu bình thân, không cần đa lễ “

Vẫn là một người ôn nhu, sau khi lời nói kết thúc cũng là lúc nàng nhanh chóng đi đến chính điện, mà mình còn phải đợi lời nói của nàng xong mới có thể đứng dậy từ dưới đất lên

Đi vào cung chính thê hoàng hậu, nữ đế không chỉ có nghi trượng thế lớn, mà hộ vệ cũng không ít, chớ nói trăm tên cấm quân còn có tùy thân kim giáp thập vệ

Mai Yểu Ngọc nghe được trận thế kia liền lẳng lặng chuồn ra, sợ kinh động đến thập vệ kim giáp của nữ đế, không dám áp sát quá gần, chỉ ở bên trong phòng nhìn cửa sổ quan sát bổn môn chính điện

Nàng thấy hoàng hậu ngồi xuống bên cạnh nữ đế, vừa mới bắt đầu mang lên thức ăn không phải là dùng để ăn mà là vì lấy cái may mắn. Đầu mấy năm trước thức ăn đều là cái gì giang sơn vạn dặm, cành lá rậm rạp, biên cương an định, mấy năm gần đây đều là vạn thọ vô cương, thọ cùng trời đất,

Nữ đế cười dùng chút thức ăn, thái giám hát lễ, từng dĩa từng dĩa thức ăn chảy qua bàn. Nữ đế ăn một chút thức ăn, hoàng hậu liền cười gật đầu nhẹ nói gì đó, bên môi mỉm cười tư thái đoan trang, thanh âm không lớn chỉ có nữ đế một người nghe thấy, Mai Yểu Ngọc nhìn kỹ môi của nàng đại khái đoán ra nói đến tên thức ăn như lời chúc phúc

Nhưng thức ăn đưa lên càng lúc càng phức tạp, nữ đế muốn ăn món gì thì thái giám phải nếm thiện trước sau đó mới chia thức ăn, mỗi dĩa thức ăn nàng chỉ dùng một miếng, nếu ăn vào cảm thấy ngon liền nói:

“Rất ngon, hoàng hậu cũng nếm thử món này”

Lúc này hoàng hậu liền muốn đứng dậy cúi đầu nói “ Tạ bệ hạ” ngồi lại chờ thái giám mang thức ăn đến, ăn xong lại đối với nữ đế khom người cúi đầu nói “ Hoàn toàn chính xác là mỹ vị”

Một bữa cơm lại giống như là chịu tội, lẽ ra hoàng hậu chính là chính thê không cần phải quy củ như vậy, nhưng nữ đế không có nói gì thì hoàng hậu đành phải tuân thủ. Lại nói cũng không phải ngày gì, chỉ dùng điểm tâm sáng cần gì tổ chức yến phiền phức như thế? Mỗi một lần như thế đều kéo theo tảo triều, các thần tử cũng nhất định phải ở điện Kim Loan hầu chờ

Lại nói, không biết nữ đế lại nếm phải mỹ vị gì, lại ôn nhu cười cười để hoàng hậu cũng nếm thử, hoàng hậu lần nữa đứng dậy cúi đầu nói lời cảm tạ, lại ngồi xuống chờ được chia thức ăn, nặng nề thân thể khiến cho khuôn mặt xinh đẹp cũng dần dần mất sắc.

Mai Yểu Ngọc nhìn ở trong mắt, bàn tay nắm chặt bệ cửa sổ, nắm đến trắng bệch, hoàng hậu eo bị thương còn chưa tốt cũng bởi vì hoàng thượng đến ăn sáng mà còn phải đứng lên hành lễ, rồi ngồi xuống đứng lên, cần phải giày vò người khác vậy sao !

Nàng thở sâu, quan sát tỉ mỉ mấy vị trí thập vệ kim giáp, nghĩ đến làm sao trốn ra ngoài mới không bị bọn họ phát hiện. Đối với thập vệ kim giáp tương đối hiểu rõ, cái này còn muốn quy công cho hoàng hậu!

Nàng lúc mười tuổi bị hoàng hậu nói với bệ hạ rằng hoàng lục nữ trước đó tám năm đều do khôn trạch nuôi, nuôi thành tính tình mềm nhu vạn nhất ngày sau phân hóa thành càn nguyên sợ mất khí thế, nên cho học võ mới tốt. Có lẽ nữ đế lười nhác vì nàng tìm xong sư phó, liền để thập vệ kim giáp thứ mười…dạy cho nàng, khi đó nàng ban ngày đọc sách, trong đêm tập võ, thời gian đó vô cùng khổ sở. Bị thập vệ dạy bảo hai năm, nữ đế liền không tiếp tục để thập vệ dạy nàng, sợ nàng học quá nhiều, bất quá nàng về sau y nhiên kiên trì tập võ chưa từng ngừng.

Vừa học võ hai năm nàng cảm thấy mệt mỏi cũng không có gì khác, nhiều lắm là thân thể rắn chắc một chút cũng không có lợi ích gì lớn. Lúc ấy nàng nghĩ thầm nữ đế phân phó không cho nàng học tinh túy. Nhưng nàng vẫn như cũ luyện tâm pháp thập giáo, đợi đến mười sáu tuổi, nàng mới ngộ ra ảo diệu trong đó.

Nàng ghi lại hướng mắt quan sát của kim giáp thập vệ, đại khái tính toán phạm vi của bọn hắn, xem muốn trốn ra ngoài thì thực tế cần phải trốn một vòng thật lớn.

Nàng nhất định phải nhanh một chút, bằng không với tốc độ bệ hạ dùng cơm còn luôn cảm thấy nàng cứ đông tây ăn ngon lại muốn chia sẻ, sợ eo hoàng hậu chịu không nổi!

Nín hơi mà đi, ém lại hơi thở tin dẫn của chính mình, Tránh né phạm vi mà Kim Giáp thập vệ có thể đề phòng, rốt cuộc trốn khỏi Nguyệt Hoa cung. Nàng còn cần giả vờ từ cung mình mà tới, bởi vậy trốn trốn tránh tránh chạy về phía cung của mình, trên đường tránh né cấm quân cùng cung nhân qua lại, thỉnh thoảng liền muốn xoay người nhảy lên mái nhà. Canh giờ này không giống lúc Tước Sam qua lại, khi đó còn sớm không có nhiều cung nhân như thế

Càng về sau, Mai Yểu Ngọc đều chạy đến cổ họng phát ngọt, lồng ngực đau đớn như lửa đốt. Nàng âm thầm phát thệ, sau này mình kế vị nhất định phải một lần chỉnh đốn cấm quân, nhất là ra lệnh cho bọn họ tuần tra phải chú ý hành làng cũng mái hiên vũ phòng nhiều hơn

Nhanh đến cửa chính Nguyệt Hoa cung, nàng dần chậm bước chân, chỉnh lý lại triều phục trên người. Bởi vì bị Tước Sam cuộn lại mang tới nên có chút nếp nhắn, động tác này của nàng quá lớn khiến nó lộn xộn nhiều hơn. Nàng bắt lấy một tiểu cung nữ, đẩy nàng qua một bên thành cung, sau đó đứng trước mặt nàng đưa tay ra lệnh :

“Mau sửa sang lại cho ta một chút”

Cung nữ không dám không nghe theo, lau sạch hai tay lên vạt áo của mình sau đó mới dám chạm vào triều phục của hoàng nữ, nàng đỏ bừng mặt ngón tay đều run rẩy. Mai Yểu Ngọc không kiên nhẫn nói “ Ngươi nhanh tay lên!”

“Dạ ! Điện hạ!”

Cũng nữ tăng thêm tốc độ, vuốt nếp uốn trên vạt áo rồi móc lấy kẹp, chỉnh lại đai lưng, vỗ vỗ không biết làm sao, phủi đi bụi bên trên

Lập tức liền sạch sẽ, cũng nữ kia dùng âm thanh rất nhỏ nói “ Nô tỳ…nô tỳ sợ không lâu liền muốn xuất cung”

Mai Yểu Ngọc đều không nghe rõ “ ừm? “ một tiếng.

Cung nữ kia mặt càng đỏ, nói ‘ Bởi vì…bởi vì cô cô nói ta sợ muốn phân hóa thành khôn trạch, không thể ở trong cung”

A, nguyên lai là ám chỉ. Mai Yểu Ngọc nhìn triều phục chỉnh tề của mình một chút, đầu ngón tay vẫy vẫy nói muốn đi, đi vài bước liền liếc nhìn nàng một cái, cái nhìn không có nộ khí cũng không có mừng rỡ, dường như nhìn một khối đá, nàng tiến tới nói rất nhu không mang một tia tình cảm, nàng nói:

“Hảo hảo còn sống”

Leave a comment